Bạn hởi từ khi rời đất mẹ
Vầng trăng hoài niệm đã sang sông
Bờ xưa bến cũ nông con nước
Đất khách mù tăm mấy dặm đường
Ta nhớ quê nhà những sắc mây
Thơ đang từ độ cánh chim bay
Bỗng dưng cuồng nộ ôm con nước
Đang chực trào lên mỗi lúc say
Một chút tình thâm một chút thơ
Vui đi từ đó… đến bây giờ
Con tim ân ái không buồn nhỏ
Xuống mảng đời ta một chút hoa
Xin hảy cho ta gởi lời chào
Đến người thi sĩ dáng hanh hao
Bao năm trò chuyện cùng công cốc
Vẫn cứ hồn nhiên bón cuộc đời
Quê cũ đang mùa xanh cỏ non
Sóng xô lớp lớp vẫn không mòn
Cho ta gởi đến dăm đời bạn
Đóm lửa hồng soi những bến sông
PHAN MINH CHÂU
3B ÂU CƠ NHA TRANG KHÁNH HÒA