Giấc chiêm bao tật nguyền
Bỏ lửng giữa đôi bờ hoang hoải gió
Tròng trành anh
Men rìa nhớ
Vấp miền ký ức không tên.
Bơ vơ mùa tình dang dở
Anh tìm vị ngọt ngào nụ hôn khuyết nửa
Bắt nhịp con tim lần đầu gặp gỡ
Nhưng chạm vào đâu cũng vỡ tan thêm
Ghì siết giọt tình mồ côi lên ngực
Vênh vao vầng mười tám.
Khô khốc
Bình minh rụng vỡ
Anh trở về với chông chênh nỗi nhớ!
ĐÀO MẠNH LONG