CÂU CHUYỆN MÙA ĐÔNG

Sáng nay Đông hỏi gì?
Mà mùa thu giận dỗi,
Quên cả sợi tóc rối
Vương hoài đầy lối đi.     

Đông ngập ngừng hỏi gió,
Thả đầy lớp lá bay
Mùa thu qua ngõ nhỏ
Rục rịch lùa heo may…

Thu qua rồi. Đông nhớ
Gió lạnh rét bờ vai,
Không biết bạn bên ai?
Nỗi nhớ còn hơi thở…

/

NGƯỜI THỢ MỎ

Từ trong hầm than đen
Mặt mũi nhem nhuốc bẩn
Mồ hôi ướt trong áo
Và miệng cười hồn nhiên…

Chúng tôi là thợ mỏ
Lớn lên vùng Cẩm Phả
Quen mùa biển, mùa than
Quen nỗi buồn, niềm vui.

Người thợ mỏ là tôi
Vẫn tiếng hát yêu đời
Trong gian phòng bé nhỏ
Than vương đầy cửa sổ.

Người thợ mỏ tập sống
Ngủ ngày, ăn cơm đêm
Đứng trên tầng than đen
Tập làm quen độ nóng.

Người thợ mỏ là tôi
Gian khó vẫn nụ cười
Kể chuyện than, nhà máy
Vui cùng chúng, cùng bạn.

Người thợ mỏ “chính tôi”
Các bạn đồng hương ơi,
Đừng quên quê hương đó,
Cẩm Phả –một vùng than.

/