ÁO TRẮNG 

Cái gì đã cho ta nhiều kỉ niệm
Sao thản nhiên em đánh rơi khoảng sân trường
Cây bàng già còn tuôn nhựa yêu thương
Ai ngồi ngắm cho gót hài vướng víu
Áo nàng trắng
Tóc buông dài quấn chặt
Nửa hồn anh vỡ nát góc giảng đường
Em ở đây ?
Sao sân trường vẫn lặng ?
Kỉ niệm đong đầy hay chỉ một chút hương ???
                                                                               Sông Đốc – 05/12/2017
 
MUỘN
Dù muộn màng 
Cũng phải đến nghe em
Chần chừ mãi
Tháng năm không chờ đợi
Dẫu vẫn biết
Tình yêu cần trắc trở
Nhưng có thể nào 
Ta buông lỡ vòng tay!
Thu bên hiên
Ai nhốt lá vàng bay
Như em nhốt quả tim non khờ dại
Loạn nhịp rồi
Đời vốn nhiều ngang trái
Sao em dối lòng
Cho đôi khóe mắt cay!
                                                      Sông Đốc, 08/12/2016.
 
GỬI GIÓ

Trang thơ đầu anh viết tặng em
Khi chuyện mình đã rêu phong màu nhớ
Dù cuộc tình có nát nhàu lầm lỡ
Cũng đã một thời chói lọi vết son riêng!
À, em nhớ không
Những buổi chiều dạo phố
Con phố quen đến nỗi gió cũng quen
Thuở thiếu thời anh làm gì nên tội
Mà bị đày 
Công chúa ở trên lưng!
Nụ hôn vội đầu tiên nơi ngõ cụt
Ba hôm sau, gặp, mắt ngượng ngùng.
Công chúa bảo:
Khi quân đáng bêu đầu
Nhưng khoan hồng miễn cho tội chết
Từ nay phải lưu đày nơi tách biệt
Trong tim em. Ôi! hạnh phúc vô cùng!
Em thấy đấy
Tình yêu không giới hạn
Vạn kiếp người anh trót kiếp lang thang
Chuyện tình nào cũng ủ sầu man mác
Rượu hồng, pháo đỏ, đò sang ngang.
Ờ có lần
Là do anh vụn tính
Căn nhà nhỏ và tách biệt thế gian
Anh – giáo gàn
Em – chăm đàn con ngoan
Thủ thỉ sớm hôm chuyện con gà, con vịt
Luống cải, trái cà, chuyện con chó sủa ma…
Thuở đủ thời anh làm gì nên tội
Uống nốt trăng vàng, xé ngọn gió tàn
Làm tròn kiếp đi hoang!
Sông Đốc – 09/01/2017.
THƯ TÌNH CHO MÙA ĐÔNG
 
Anh lại viết thư tình… cho mùa đông
Dù mằm muộn, nhưng đông vẫn đến
Em thấy không
Cánh phượng hồng rơi rã
Gió cũng se sắt luồn cho ai buồn bã hơn
 
Em viết gì cho đông tuổi đôi mươi ?
Có ngần ngại khi trời tan nắng vội
Hãy hờn giận để lưu lúng liếng thời
Hay cong môi, buông tiếng: “không”
Chạy trốn!
 
Nhẹ thôi em
Đông vẫn đợi trước thềm
Đắn đo mãi bức thư tình trên lá
Chưa trao tay
Đã trở thành xa lạ
Chiếc lá tình có ép… vở học sinh ?!
 
Đông của anh cũng thinh thoảng giật mình
Chấp chới gọi
Giấc mơ rong ruổi
Dù cuộc người đẩy xô ta rệu rã
Đông chúng mình
Cuối phố
Gặp nghe em ?!
Sông Đốc, 29/11/2016.