/

BÀ HÔM NAY CHƯA ĐẾN

  

Cơn mưa dầm thổn thức
Bóng xế đã dần tan
Đôi chân gầy bất lực
Màn đêm phủ bụi tàn  

Đôi mắt sợ, hoang mang
Bà hôm nay chưa đến
Chiếc áo cũ rách toang
Đất bùn tô vằn vện

Ngàn nổi sợ bùng lên
Cả người run khép nép
Ồ, có lẽ bà quên
Hay đón mình chưa kịp!

Từng dòng người lướt qua
Chân bà đi khập khiễng
Tôi chợt khóc vỡ òa
Nghe tim mình đau điếng.

++++
25.10.16

BÀ ĐÂU RỒI, MẸ ƠI?
 
Sao hôm nay nhà mình đông thế mẹ?
Bà đâu rồi, sao chẳng thấy đón con?
Ai thế kia, sao trên má lăn tròn,
Đôi hàng nước – lời nỉ non gì đấy?

Mẹ ơi mẹ! Nhạc gì buồn chi vậy?
Khói nhang cay con chảy nước mắt này!
Ánh đèn gì mà vàng rực – lạ thay?
Sao họ đốt giấy bay đầy vương vãi?

Ai bắt nạt mà mẹ dường sợ hãi
Họ bảo con rằng bà phải lên đường
Hồn vút quyện vào những lọn trầm hương
Mà mẹ ơi, thiên đường là đâu thế?

Mẹ ơi mẹ, ai gõ hồi kinh kệ?
Họ nói gì con chẳng thể hiểu đâu!
Có phải chăng họ đang đứng nguyện cầu,
Cho bà con lên thiên đàng hở mẹ…???
+++++

Nguyễn Đặng Thanh Thủy-Trà Vinh

/