Chiều Xuân Nhớ Ngoại

Nhìn sắc mai vàng thắm tươi
Chợt hay xuân đã về nơi quê nhà
Mùa xuân én lượn hát ca
Vòm cao lơ lửng thướt tha mây trời

Chiều xuân hạt nắng khẽ rơi
Bâng khuâng con nhớ dáng người đã xa
Nhớ ngoại tóc điểm sương pha
Ngày xuân con đến ngoại ra đón mừng

Bàn tay gầy guộc run run
Nụ cười móm mém vui cùng cháu, con…
Miếng trầu thắm đỏ như son
Như tình của ngoại cao hơn núi đồi

Thời gian lặng lẽ buông trôi
Ngoại theo sương khói đến nơi xa vời
Chiều xuân nghe tiếng ai cười
Ngỡ như có ngoại dưới trời mùa xuân.

.

Mẹ Và Xuân

Ngày thơ cứ mãi ngóng trông
Cho vui mau tới để lòng reo vui
Nhưng sao xuân mãi rong chơi
Để cho héo hắt nụ cười ngây thơ!

Giờ đây thôi hết trông chờ
Thế mà xuân lại lượn lờ đến mau
Cho mẹ khóe mắt hẫm sâu
Tóc xanh nay đã trắng màu như mây

Tàn đông nắng vịn trên cây
Hoàng hôn theo bước chân gầy mẹ đi
Tháng, năm vây bũa cuộc đời
Tuổi già như ánh chiều trôi xa dần…

Nghe xuân đang đến thật gần
Lòng con thơ bỗng tràn dâng nỗi niềm
Thời gian khẽ bước qua thềm
Xuân mang cho mẹ nhiều thêm tuổi đời…

.

Xuân Về !

Xuân về vẫy gọi niềm vui
Lòng ta náo nức dưới trời mênh mông
Mai vàng đua nở đầy bông
Một đèn én lượn thong dong giữa trời

Nắng xuân tô nét môi cười
Lao xao cơn gió phất phơi bềnh bồng
Hương xuân dìu dặt ấm nồng
Mang bao tươi mới cho lòng xuyến xao

Dẫu đời còn lắm gian lao
Ta mang xếp lại gửi vào hư không
Để xuân luôn mãi tươi hồng
Cho niềm vui mãi chất chồng niềm vui!

.