Sự kỳ diệu

 
       Mẹ của Ngan Còi bị mắc bệnh nặng. Ngan Còi thương mẹ lắm, thấy mẹ gầy yếu, da tái xanh, Ngan Còi chỉ biết nhìn mẹ và khóc. Một hôm, Ngan Còi hỏi chị Bồ Câu:
      – Chị ơi, có cách nào để giúp mẹ em mau khỏe không?
      – Mẹ em bệnh nặng, chỉ có sự kỳ diệu mới cứu sống được mẹ em!
Ngay lúc đó, Ngan Còi cầm chiếc vòng tết bằng lá cỏ đeo vào cổ và chạy nhanh ra ngõ.
Đến đầu ngõ, gặp bác Trâu đi cày ruộng, Ngan Còi hỏi ngay:
      – Bác ạ, cháu muốn đem chiếc vòng cỏ quý giá nhất của cháu đổi lấy sự kỳ diệu, bác biết nơi nào có sự kỳ diệu không?
      – Mang vòng cỏ đổi lấy sự kỳ diệu, cháu có nhầm không đấy?
Ngan Còi lặng lẽ bước đi, qua cổng làng, thấy cô Ếch đi chợ về, Ngan Còi gọi:
      – Cô Ếch ơi, cháu muốn hỏi cô…
Cô Ếch tiến gần Ngan Còi nói:                      
      – À, Ngan Còi, thế cháu cần hỏi gì nào?
      – Cô chỉ giúp cháu nơi bán sự kỳ diệu?
      – Hả? Cháu nói sao? Làm gì có ai bán cái đó.
Ngan Còi cúi mặt đi tiếp. Bất ngờ vấp phải ông Vịt Bầu, Ngan Còi hốt hoảng:
      – Cháu xin lỗi ông, tại cháu không để ý.
      – Thế cháu đi đâu mà không có mẹ đi cùng?
      – Mẹ cháu bệnh nặng, cháu mang chiếc vòng này đổi lấy sự kỳ diệu để cứu mẹ cháu.
      – Cháu cứ giữ lấy chiếc vòng cỏ này. Bây giờ ông về nhà cháu bán sự kỳ diệu cho mẹ cháu nhé!
Thì ra ông Vịt Bầu là bác sỹ giỏi. Mẹ Ngan Còi được chữa bệnh miễn phí. Khi sức khỏe bình phục hẳn, mẹ Ngan Còi nghẹn ngào:
 – Con  ngoan của mẹ, con đã mang đến cho mẹ sự kỳ diệu!
.
src=http://img.khoahoc.tv/photos/image/062011/16/ngong.jpg
 .
 
Anh em Chuột Nhắt
 
          Sẩm tối, bên đống gỗ sau nhà, anh em Chuột Nhắt chẳng chịu học văn, giải toán, cứ tranh giành đồ chơi và cãi cọ nhau. Bỗng chuột mẹ lên tiếng:
        – Các con cùng mẹ đi xem chị Mèo Mướp xinh đẹp nào!
Nghe mẹ nói vậy, anh em Chuột Nhắt dừng bút ngay, cả hai đồng thanh:
        – Mẹ dẫn chúng con đến xem chị Mèo Mướp luôn nhé!
Anh em Chuột Nhắt tung tăng theo mẹ. Vừa đến nơi, cả ba mẹ con Chuột Nhắt thấy chị Mèo Mướp thân hình nhỏ nhắn bị xích trong góc bếp, đôi chân chạy lui chạy tới, cái đuôi luôn ve vẩy, đôi mắt lộ rõ vẻ cầu cứu. Chuột anh hỏi mẹ:
       – Sao chị Mèo Mướp bị nhốt thế kia hả mẹ?
       – Chị ấy bị cô chủ nhốt vì tội lười học đấy!
Chuột anh im lặng một lát rồi hỏi tiếp:
       – Thế mẹ có nhốt chúng con không?
Chuột mẹ phì cười:
       – Nếu hai con của mẹ ngoan ngoãn và học giỏi thì chẳng bao giờ mẹ nhốt hai con!
Chuột em cười chít chít. Trong khi đó chuột anh nằng nặc đòi mẹ dắt vào thật gần chị Mèo Mướp… Chuột em nói với chuột anh:
      – Anh đừng đến gần chị Mèo Mướp vì thỉnh thoảng chị ấy chưa ngoan!
.
 src=http://www.hoihoasivietnam.com/upload/file/images/photo/tranh-ve-meo-dep-01.jpg
 .
 Chim non tự lập
 
      Ở khu vườn nhỏ, mặt trời vừa vén màn mây chào buổi sáng, chim mẹ thấy chim non có vẻ háo hức đợi chờ giây phút được bay đến nơi rừng núi xa xôi sống cuộc sống tự lập, chim mẹ nhẹ nhàng khuyên bảo:
        – Con sắp phải bay cao, bay xa nơi đầu non, cuối biển bằng chính đôi cánh của mình. Mẹ biết buổi đầu tiên con tung cánh trước cuộc đời là một dấu ấn khó quên, nhưng nơi núi cao, rừng sâu may mắn thì ít, hiểm nguy thì nhiều… Hay là con ở nhà với mẹ, tháng ngày mẹ con đoàn tụ bên nhau, khi nào con trưởng thành hơn thì bay đi lập nghiệp vẫn chưa muộn!
Chim non lễ phép nói:
        – Con không muốn ăn bám và ỷ lại vào mẹ nữa! Giờ mẹ cũng yếu rồi, mẹ đừng bận tâm về con nhiều nữa, con muốn tự lập để chứng minh bản lĩnh, nghị lực của mình trước sóng gió cuộc đời. Mẹ khỏi phải lo cho con, ở đâu cũng có gian khổ, hiểm nguy, con của mẹ sẽ dũng cảm vượt qua những rào cản phía trước. Rồi mai này con sẽ trở về bên mẹ, hoặc con sẽ đón mẹ lên rừng núi sống với con.
Chim mẹ nghe con nói vậy thì không có ý ngăn cản nữa, chim mẹ vừa dặn dò tỉ mỉ vừa lo chuẩn bị cho con lên đường…
Thời gian lặng lẽ trôi qua. Một buổi trưa, chim mẹ nhận được thư của chim non, trong thư có đoạn: “Mẹ ơi, giờ con của mẹ đã trưởng thành và sống an toàn, vui vẻ cùng bạn bè nơi rùng núi bạt ngàn. Cuối tuần này mẹ lên đây ở với chúng con nhé…”. Đọc đến đấy, chim mẹ lòng ngập tràn vui sướng, chẳng cần đợi đến cuối tuần, chim mẹ lập tức lên đường. Nhưng chim mẹ vừa ra khỏi tổ thì viên đạn của gã thợ săn lao thẳng vào ngực khiến chim mẹ không thể tiếp tục bay tới chỗ chim non!

.