style=border-top-width:   

 

Chuyện từ trại hòm 

                                                                       (Tạp… nhạp bút)

Trại hòm của lão Tám  sáng nay khói nhang nghi ngút, một chiếc bàn đầy ụ hoa quả, xôi oản cùng một con gà cồ luộc nằm điệu nghệ chóc mỏ lên trời như đang cất tiếng gáy không lời ai oán !

Tám trại hòm khăn đóng, áo dài như người cõi xưa, quỳ trước bàn lễ hai tay ôm nguyên một bó nhang cháy đỏ, khói bay mịt mù, hai mắt lão nhắm nghiền, miệng lão liên tục nhấp nháy, lầm bầm, vẻ mặt nghiêm trọng , hình như lão đang đọc thần chú hay có thể nguyền rủa ai đó – Ai mà biết được !

-Ông ơi! Nhà mình hôm nay cúng gì vậy ông ?

Tiếng thằng cháu vang lên sau lưng làm lão giật thót mình suýt rơi bó nhang nghi ngút, mặt lão bỗng nhiên thộn ra như bị bắt quả tang ăn vụng !

Cắm bó nhang lên lư hương sau khi đọc xong bài thần chú , chửi rủa… lão cung kính lạy ba lạy rồi nghiêm trang đứng dậy xá ba xá mới quay lưng khệnh khạng lại bàn trà ngồi xuống đưa mắt hấp háy nhìn thằng cháu vẫn đứng chờ câu trả lời của lão !

-E hèm…! Ông cúng tổ cháu ạ !

-Sao phải cúng tổ hả ông ? Thằng cháu giương mắt

-Cúng để tổ phù hộ ông bán hòm đắt khách !

-À ! như kiểu mấy cô ngoài chợ thường nói : Mua may bán đắt hả ông !

-Cha mày ! nghề của ông chỉ bán thôi , mua làm gì ! Tám trại hòm tủm tỉm

-À… á… Vậy hồi nãy ông nói chuyện gì với tổ hả ông ? thằng cháu mắc dịch vẫn không tha ông nó.

Tám trại hòm đã nổi xung, mà khi lão nổi xung lên là ngay tắp lự – Một bài diễn văn thao thao bất dứt sẽ gắn liền sau đó .

-Đồ con nít mà cũng nhiều chuyện ! Thì năm nay kinh tế thế giới sa sút làm ảnh hưởng đến trại hòm của ông, ông phải thưa với tổ phù hộ cho ông bán được nhiều hòm, mà muốn bán được nhiều hòm thì phải có người chết ; mà muốn người ta chết thì phải có người làm cho chết ; mà ai dám làm đây ? Đương nhiên là phải nhờ tổ thôi ! Hiểu chửa ?

– Dạ cháu hiểu rồi ! Nhưng tổ làm bằng cách nào hở ông ? Thằng cháu như muốn trêu ngươi cơn nổi xung  của ông nó .

-Mày đi mà hỏi ổng ý ! Tám trại hòm lộn gan hét lên .

-Thiếu gì cách ổng làm ! Ổng cho chó cắn chết ; cho trâu bò húc chết ;cho ruồi muỗi cắn chết ;cho chuột mèo cắn chết ;cho té sông té suối chết ; cho nhậu nhẹt chết ;cho tự tử chết ;cho ngủ tự nhiên chết ;cho già bịnh chết ;cho không già không bịnh cũng chết ; cho đụng xe chết …à… à …cái dụ đụng xe chết là hời nhứt đấy ! Suýt nữa quên ! Thôi ! Cháu mau mau chạy qua nhà chú Chỉnh mời chú qua dự tiệc cho ông tạ ơn trời biển của chú !

-Chú Chỉnh ơn gì mà ghê vậy ông ? thằng cháu ngạc nhiên.

– Trời ơi là trời ! Mày giống ai mà …tám nhiều chuyện quá zdậy ? Thì nhờ chú Chỉnh giúp sức, sáng kiến , sáng tạo , sáng chế đưa ra một giải pháp chính chủ tối iu nên các hãng xe từ ô tô tới mô tô thi nhau lắp ráp bở hơi tai mà không đủ xe để bán cho cái thị trường sang trọng – Ai ai cũng phải sắm cho mình một chiếc xe riêng đi cho nó oai, khỏi phải mượn mỏ của ai chi cho phiền phức kể cả anh em ruột, cha mẹ ruột ;khỏi phải mất công mang theo sổ hộ khẩu , giấy xác nhận của địa phương , giấy ủy quyền… khi mượn xe, khỏi phải vì giấy tờ chiếc xe mình mua của người iu cũ đã đá đít mình sang ngang từ …mười tám năm về trước, mà phải vác cái mặt mo tới mà ca rằng : không phải tại anh cũng không phải tại em , tại chú Chỉnh sai khiến nên bất đắc dĩ anh mới tìm em  để hợp pháp hóa luôn cái sự chia tay đổi chủ chiếc xe kỉ nụm ! – Ôi thôi ! Nhà nhà mua xe, người người mua xe ! Mà cái kiểu ngựa xe như nước, áo quần model khi đường xá đã và đang vào thời kì Vá – Độ thì làm sao mà tránh khỏi đụng xe ;sụp hầm, mà đã đụng xe, sụp hầm thì làm sao tránh khỏi người la lết , kẻ quặt què và …chết, mà chết thì buộc phải chôn hoặc đốt , mà chôn hay đốt thì buộc phải… mua hòm ! Rồi còn hàng khối việc cho hàng khối người có công ăn việc làm ; chằng hạn các anh Công an giao thông sẽ viết và xé biên lai phạt mỏi tay; các bệnh viện sẽ xôn xao, chật ních mỗi giường bốn bệnh nhân tai nạn giao thông ;các cơ quan, tòa án sẽ bận tối mắt để phân xử tai nạn giao thông; các thày chuyên lo cúng tế, sẽ phải chạy sô tíu tít để lập trai đàn giải oan, giải nghiệp tai nạn giao thông, các ông trùm chuyên nghề đào lên lấp xuống sẽ phải đi máy bay mới kịp ký hợp đồng !

 Nhấp một ngụm trà , Tám trại hòm vẫn không thể dứt được bài diễn văn về tương lai xán lạng của trại hòm, không hề biết thằng cháu đã gục mặt lên bàn ngáy khò khò tự lúc nào !

Đấy ! Đấy ! Mà nào có phải mình trại hòm ông được hưởng hồng ân của chú Chỉnh đâu ! Mà ông nói cho mà biết nhá ! Cái hiện tình, hiện trạng, hiện thực này nó sẽ tăng lên theo bài toán nhân hai lần hai là bốn vậy mà khôn đấy nhá ! Nghĩa rằng : Ví dụ năm nay có một ngàn người chết vì tai nạn giao thông và người ta có làm một lễ đại Cầu Siêu thì sau khi áp dụng kế sách của chú Chỉnh sang năm sẽ có hai ngàn người chết vì tai nạn giao thông ( Đương nhiên phải mua hai ngàn cái hòm) và theo cái lệ có sẵn thì phải làm hai lễ đại Cầu Siêu và tất tần tật mọi sự có liên quan cũng sẽ được nhân hai . Ấy ! Ấy ! Xin chào ân nhân đại ân nhân ! Thế cháu nó đã qua cung thỉnh đại ân nhân rồi chứ ?

Đại ân nhân chú Chỉnh đã lù lù xuất hiện.

– Cung thỉnh cái con mẹ ! Nghe mùi nhang khói là khắc biết có sự chẳng… cần mời ! Đại ân nhân càu nhàu.

-Ối giời ơi là giời ! Cái thằng trời đánh thánh vật lại tót đi đâu mất rồi ! Tám trại hòm rên rỉ 

– Thôi ! Thôi ! ân nhân cho em xin hai chữ đại xá ! Kính mời ân nhân an tọa lạc xuống cái tồi tệ xá trại hòm của em để em được cái vinh dự phần thành kính tri ân ái và cung phụng rồng ân nhân cho thỏa tấm lòng ngưỡng mộ địa của em và cung kính cẩn mời ân nhân hãy ngự dụng khẩu cái lễ tiệc hèn mọn gà luộc chấm muối tiêu, nặn chanh kèm xôi gấc cộng cuốc lũi . Sau đó, mời ân nhân quá bước ngọc ngà cùng em qua miền tăng hai cộng tăng ba cho mát mẻ trại hòm tệ xá !

Sau bài diễn văn điệu khỉ đột ướt át, đại ân nhân chú Chỉnh cùng Tám trại hòm sà vào bàn tiệc đặt giữa những bức tường hòm  – Tiếng xì soạp, khì khà, tiếng nhai xương vỡ rôm rốp, tiếng rì rầm trò chuyện,chốc chốc một tràng cười the thé ré lên u ám hòa quyện cùng khói nhang lởn vởn, vật vờ, luồn lách giữa bề bộn, ngất ngưỡng cơ man là hòm rồi uể oải bay ra khung cửa tối om kéo dài thành những sợi khói ma quái tan vào chiều đang chập choạng tối .

 

                                                                                                  -Tấn Quy-

                                                                                              -Mùa mưa 2012-