/ 
 
Duới trăng
người đàn bà ngồi bất động
mái tóc dài quẳng vào đêm
nhớ hay quên
gió lạnh, hồ xanh, sương trắng
thẩn thờ…
 
Duới trăng
những ngón gầy lấp loáng trắng
những ngón thiếu nữ một thời óng chuốt
những ngón thiếu phụ một thời vinh vang
nhớ hay quên
khúc tình đau rát mặt
nụ hôn cháy cả mùa hè
sự thật trần truồng không im lặng
the thắt
vị se se
 
Duới trăng
chị đã ngồi tự bao giờ
từ khi tình mất hay khi lời chia tay
bay qua mâm cơm không ai động đũa
chị sẽ còn ngồi bao lâu
nhớ hay quên
duới vầng trăng
bạc tình?
                                    
                                            LAM HẠNH