Trong giới nghệ sĩ, rất ít khi thấy hai vợ chồng cùng là dân làm thơ. Tuy nhiên, ở Phú Yên, ta cũng thấy một vài trường hợp Chàng Thơ lấy Nàng Thơ. Chẳng hạn như anh Đức Bình và chị Mỹ Lệ ở thôn Phú Diễn, xã Hòa Đồng. Hai vợ chồng cùng làm nông kiêm buôn bán. Anh là công an thôn, chị từng là kép chính đoàn cải lương Hòa Đồng Tây. Hai anh chị tuy không phải là cây bút sáng tác thơ chuyên nghiệp nhưng có tham gia nhiều hoạt động văn nghệ của địa phương và thỉnh thoảng cũng có vài bài đăng báo. Tapchisongba.com xin giới thiệu hai sáng tác mới nhất của cặp vợ chồng Đức Bình – Mỹ Lệ.

                          
                       VÔ CẢM
                     
                       Chiếc máy điện thoại
                       Vô cảm
                       Bàn tay năm ngón
                       bấm số:
                       nghe chuông báo
                       Dạ !
                       Lựa lời trìu mến
                       thật lòng
                       Xin cảm ơn!
                       Người nhấc máy
                       thêm một…
                       sóng điện đưa thoi
                       đánh bóng
                       xin lỗi! Có phải…
                       ngón tay khéo léo
                       động khóa                
                       yên lặng!
                       
   Đức Bình  (ĐT:01669898679 )
 
                src=http://i770.photobucket.com/albums/xx343/phamngochienpy/HoaDongweb.jpg                                
 
Đức Bình – Mỹ Lệ (ngoài cùng bên trái) cùng các văn nghệ sĩ xã Hòa Đồng
tại trụ sở Hội Liên hiệp VHNT tỉnh Phú Yên – Ảnh Hoàng Chương)
                                                          
 
EM – PHỐ BIỂN
 
 
Đến Nha Trang
Nằm nghe biển hát
Tháp Bà trầm mặc
Cầu Bóng vượt thời gian
Xa khơi du thuyền rẽ sóng
Nhấp nhô sóng bạc khoanh đầy
Sóng trùng dương pha màu mắt
Sóng hôn bờ mát rượi lòng chân
Đường thông thênh phố chật
Qua cáp treo hòn Tre, hòn Yến
Cánh dù chao lượn khoe sắc mới
Nơi nàng tiên cá đón hừng đông
             Phố đêm đèn sao huyền hoặc
Thành thị xôn xao
Ngực phố trần nóng bỏng
Mỗi góc phố lên màu tươi
Mỗi công trình dệt ký ức xanh
Mỗi công viên giao hòa sắc thái
Em không bộn bề son phấn
Bước qua cám dỗ đời thường
Về Linh Sơn lễ phật –độ trì
Em chính em !
 
                                                  MỸ LỆ