/

Lén nhìn thầy qua ô cửa ngày xưa
Vẫn là thầy chẳng có gì thay đổi
Nhưng một điều làm tim con đau nhói
Tóc của thầy bạc trắng cả thầy ơi!   

Hoa tím ngày nào giờ cũng rụng tả tơi
Tuổi con người già đi theo năm tháng
Có những điều con vô tình quên lãng
Nhưng nổi thương thầy con chưa thể phôi phai

Cuộc đời đau khổ nhiều đắng nhiều cay
Vẫn hiền từ thầy chưa từng bỏ phế
Vẫn bao dung dắt dìu bao thế hệ
Mặc cho bao đứa trẻ quên lối về

Ngoài kia gió thổi lạnh tái tê
Cơn nắng thưa một mình con đứng đó
Thầy say sưa vỗ về đàn em nhỏ
Gió thu về ngây ngất một trời hương

Bận rộn trăm bề nổi nhớ niềm thương
Kỉ niệm xưa mờ đi theo năm tháng
Nhưng một điều con chưa từng quên lãng
Tóc của thầy, hãy còn bụi phấn vương.

Tên: Nguyễn Đặng Thanh Thủy
Đc: Thị Trấn Trà Cú-Trà Cú-Trà Vinh