MẸ    T ÔI

Một đời quang gánh-mẹ tôi
Tảo tần mải miết không thôi tảo tần
Đàn con thơ dại một thân
Gánh gồng dặm bước khuất dần nẻo xa
Tinh sương mãi đến chiều tà
Oằn vai chống chịu gánh ba nợ đời
Áo cơm chẳng quản muôn nơi
Nợ tình đứt gánh nửa đời ngủ yên
Con hư mẹ nuốt ưu phiền
Nên người con trẻ cười hiền mắng yêu
Bóng dài đổ xuống liêu xiêu
Gánh từng hơi thở sớm chiều ruổi dong
Suối nguồn chảy mãi sao đong
Nông sâu biển rộng tấm lòng mẹ tôi…
 
Trang Lộc
.
/
.
CA DAO LÒNG

Ví dầu ngàn dặm ầu ơ…
Lời ru ai cất đôi bờ tâm tư
Con đi trường học… vô tư
Trường đời mẹ bước nát nhừ miền đau.
Trưa nồng câu hát chênh chao
Ngả nghiêng nỗi nhớ bến nào nhục vinh
Cành sen được áo đầu đình
Đợi trông thấp thỏm bóng mình hanh hao
Vườn hồng đã mở lối vào
Đợi ai, ai tỏ mà trao tâm tình?
Buồng cau buộc với đồng chinh
Thói đời trói chặt mộng tình dở dang
Tiếc duyên ai đến trễ tràng
Thuyền neo bến đậu lỡ làng đôi ta
Chim lồng cá chậu…sổng ra
Lưới tình giăng mắc xót xa phận mình.
Dòng đời trôi chảy lặng thinh
Mà sao dậy sóng cõi tình bão giông
Lời ru buồn rót mênh mông
Dư âm lặng rót xới lòng ca dao.

Trang Lộc
Ninh Thuận.