/

Cuộc sống qua đi bao nét phong trần

Mẹ vất vả, vẫn khát khao được sống

Được một lần trước cuộc đời mở rộng

Được đến trường như chúng bạn cùng trang

May mắn thay gia đình ấy đàng hoàng

Nhìn thấy mẹ luôn ước ao đi học

Ông làm thầy dạy mẹ tôi tập đọc

Bà coi mẹ như con cho mẹ được đến trường

Rồi lớn lên mẹ cam chịu gió sương

Quyết về với gia đình mò tôm bắt ốc

Nhưng vẫn luôn mong được học

Bên giỏ cua quyển vở cắp theo cùng

Mẹ kể tôi nghe trong đôi mắt nhớ nhung

Về một thời xa xưa ngày ấy

Và tôi đã thấy…

Hình ảnh cô gái nghèo nhưng ý trí vươn lên

Mẹ kể tôi nghe về tiếng sáo gọi bạn trong đêm

Bên lối nhỏ biết bao người qua lại

Dưới ánh đèn một người con gái

Vẫn miệt mài với sách vở hàng đêm

Cuộc sống qua đi chẳng thể êm đềm

Gia cảnh khó hết cấp hai nghỉ học

Đã bao lần mẹ tôi trộm khóc

Ấy vậy rồi mẹ cam chịu cảnh chồng con

Bố đi bộ đội xa Mẹ trông ngóng mỏi mòn

Một nách năm con biết bao điều vất vả

Cả ngày làm, đêm về may áo vá

Để con đến trường được mặc tinh tươm

Mẹ nuôi chúng tôi bằng tất cả tình thương

Bằng tất cả những gì mẹ có

Từ khi anh em tôi còn rất nhỏ

Mẹ dạy chúng tôi phải biết chăm làm

Kinh tế gia đình cũng nhờ mẹ được đàng hoàng

Rồi Bố trở về với thân hình gầy yếu

Mẹ cùng cha bảo ban lo liệu

Để các con không nghỉ học giữa chừng

Chúng tôi đi học trong lòng mẹ vui mừng

Và thoáng chút lo toan khắc khoải

Mẹ không phân biệt là trai hay gái

Con mẹ đứa nào có trí thì lên

Chúng tôi lớn khôn chưa kịp đáp đền

Thì mẹ lại lo toan chuyện chồng, chuyện vợ

Rồi mẹ lo xây nhà dựng cửa

Cho đứa nào có phận được ấm êm

Các con bước đi bóng mẹ vẫn bên thềm

Vẫn đứng lặng nhìn về nơi nào không biết

Nhìn dáng mẹ tự lúc nào già nua mỏi mệt

Xương khớp giờ trở gió lại nhức đau

Ai biết được mình ở những ngày sau

Suốt cuộc đời lo toan bươn chải

Để những mầm non, ra hoa kết trái

Nhận lại thân già phần mẹ những xác xơ

Tôi xót xa khi thấy mẹ thẫn thờ

Lòng đau nhói khi mẹ không còn như trước

Xưa bé thơ tôi đâu nào hiểu được

Mẹ đổi cuộc đời cho hạnh phúc con thơ

.