Ảnh
Mai có về giữ cho em màu tím
Của hoa cà rưng rức bên hiên
Miền khói sương anh chẳng phải đi tìm
Em đứng đó đâu là hư ảnh
 
Đừng đánh rơi cơn gió chiều se lạnh
Gốc rạ cựa mình khe khẽ khúc đồng giao
Đừng để em vương mãi cỏ may vào
Để gỡ đếm hồn cỏ buồn man mác
 
Đừng để em phải thành kẻ lạc
Giữa mênh mông sương khói riêng mình
Tháng chở trăng rằm đi về phía lặng thinh
Dường ngơ ngác cỏ mềm theo kẽ lá
 
Mai có về còn vẳng hồn rơm rạ
Đêm thu dùng dằng làm lá giận hờn rơi
Gió cuốn dấu chân khoả lấp rã rời
Miền sương khói em không là hư ảnh.