/

Chợt thoáng đông phong lạnh ngõ hồn,
Giấc mộng không trọn, hóa sầu đông.
Chiều xưa, chợt nhớ: thời con gái,
Thường ngắm mây mưa rớt lạnh lùng.

Ngày ấy sầu đông đổ phố phường,
Một mình tôi ngắm bụi phong sương.
Tương tư người ấy tôi thầm ước:
Chiều nay người đến với yêu thương.

Tôi yêu người trải mấy mùa đông,
Ngỡ mãi tương tư ngày tháng mộng.
Một chiều người bước ngoài sương gió,
Người đến gặp tôi nối mộng lòng.

Tình xuân vừa chớm ước mộng hoa,
Xa nhau đôi phút, mắt nhạt nhòa.
Hè qua, thu úa, đông dần đến,
Tình ái chưa trọn đã cách xa.

Xác pháo một màu đỏ thềm hoa,
Tâm can lạnh giá buổi nắng ngà.
Đau thương, người ấy nhìn tôi khóc
Tiễn bước vu quy về chốn xa.

Tạm biệt kí ức một chiều đông,
Từ giã thơ ngây tôi lấy chồng.
Thượng Hải cô đơn chiều viễn xứ,
Ngậm ngùi thương khóc mộng sầu đông.