Một đời người
Có là bao lâu nhỉ?
Một phút,
Một giây
Hay ba vạn sáu ngàn ngày
Có vừa đủ đong đầy trong ánh mắt?
 
Từng ngày,
Đến rồi đi… thấm thoắt
Lê tấm thân
Trong luân kiếp hạn kì
Rồi cúi đầu tạ thế
Bước ra đi
Miền cô tịch
Ghi một lần được sống.
 
Này hỡi,
Ai đêm từng nằm mộng
Có nghe đời thối rữa lên men
Vì nhân gian cũng biết lên đèn
Nên ảo ảnh cứ chập chờn bóng tối.
 
Này hỡi,
Ai thầm tưởng mình lạc lối
Bước đi mà lo sợ té chơi vơi…
Đời vạn nẻo
Hơn chi mà lựa chọn
Chuyện mất – còn
Ai khoá được thời gian.
 
Sống!
Cần chi phải chuẩn bị hành trang
Thêm vướng bận những âu lo, phiền toái.
Sống là sống!
Cần chi phải nói
Kẻo thời giian mòn mỏi chờ mong!
 
Hãy uống cạn đi
Đời vẫn còn nồng!
Say với trần gian
Đời lên sắc thắm!
Đời mãi trẻ và nắng còn mãi ấm
Gió vẫn đa tình, say đắm ngàn mây.
 
Cùng mời anh
Mời bạn
Uống cho say!
Dù một phút,
Một giây
Hay ba vạn sáu ngàn ngày
Cũng vừa đủ đong đầy trong ánh mắt.
Để ngày về
Dù đường xa lắc
Vẫn hồn nhiên
Gọi tiếng yêu Người!
 
/