/

Tâm sự của tác giả:
Thành phố biển Tuy Hoà, nằm ven cánh đồng Tuy Hoà rộng mênh mang, vựa lúa của miền Nam Trung Bộ nổi tiếng từ xưa. Đây là nơi đất Phú trời Yên.
Ngay sát cửa sông Đà Rằng bên biển, đột ngột mọc lên một ngọn núi xinh xắn, đẹp như một niềm cảm xúc nao lòng của bao người đối với Tuy Hoà.
Năm 1980 tôi vào Tuy Hoà công tác và định cư ở đây cho đến hôm nay. Vốn rất đỗi yêu Núi Nhạn (Đồi Nhạn Tháp), tôi đã có bài thơ Đêm trăng đồi Nhạn Tháp (Dành cho đôi lứa yêu nhau của xứ sở này) – Người Pác Bó về thăm Nhạn Tháp (Dành cho người miền núi phía Bắc yêu Tuy Hoà). Đó là những bài thơ dành cho đôi lứa yêu nhau ở Tuy Hoà của thế kỷ trước.
Thế rồi từ năm 1990 Đêm thơ xuân Nguyên Tiêu được đưa lên Núi Nhạn thật hoành tráng, mộng mơ và ảo huyền. Tuy Hoà là nơi nhóm lên Ngọn lửa Đêm thơ xuân Nguyên tiêu đầu tiên trong cả nước (Từ mùa xuân năm 1981).
Tình cảm đôi lứa yêu nhau của thời nay thật mãnh liệt và giàu tưởng tượng. Anh chàng si tình trong bài thơ này nhìn vào sự vật nào của quê hương, cũng đều thấy hình bóng cô bé xinh của mình thôi. Tình yêu này quyện chặt vào cảnh sắc quê hương tươi đẹp và nguồn văn hoá truyền thống của những giai điệu bài chòi thiêng liêng của ông cha.
Bài thơ Một vầng khao khát, Triệu Lam Châu muốn dành tặng cho đôi lứa yêu nhau ở Tuy Hoà vào những năm đầu của thế kỷ hai mốt hôm nay!

Tuy Hoà, đêm 10/2/2016

MỘT VẦNG KHAO KHÁT

Sớm mai nay sao lạ lùng đến vậy
Nhìn lên đỉnh Chóp Chài, thấy hình cô bé xinh
Nhìn ra biển lớn thanh bình
Vẫn cao vời hình cô bé xinh em đó

Em bật công tắc đỏ
Ở tít nơi nào đó xa xăm
Để hình cô bé xinh bừng chói
Soi thấu niềm khao khát nơi anh?

Anh nhảy ào xuống sông Đà Rằng
Tay khoả sóng – Hình cô bé xinh như trùm lên mặt
Anh lặn sâu đáy nước
Cô bé xinh mỉm cười chờ dưới ấy long lanh

Rồi anh lên Núi Nhạn một mình
Tay huơ gió, cô bé xinh đằm trong gió
Điệu bài chòi mờ tỏ
Có hồn em trong đó đợi anh rồi…

 Triệu Lam Châu

/