Tiếng mưa hòa với tiếng rao
Lạc miền đất phố, lạc vào nhớ, quên…
Nửa gần, nửa lạ, nửa quen…
Dường như văng vẳng tiếng quê ùa về
Dường như dáng mẹ oằn vai
Còng lưng xuôi ngược dưới trời gian truân
Cho con ấm áo no cơm
Cho con tròn cả giấc mơ rạng ngời…
Nay con lạc giữa phố người
Bâng khuâng ngồi nhớ một thời đã qua
Tiếng rao ai lẫn tiếng mưa
Cho bao kỉ niệm như vừa gọi tên…
TRẦN THỊ THÙY LINH
Cù Lao Dung Sóc Trăng