Gió từ đâu thổi ngược
Phờ phạc sợi tóc mây
Tình vì đâu hờ hững
Ra về trắng đôi tay
Yêu người mùa đông ấy
Ấm một chút heo may
Xa người mùa đông ấy
Lạnh theo tới đông này
Yêu một người thật khó
Xa dễ có được đâu
Chân vừa đi một bước
Nhung nhớ ngập ngang đầu
Mùa đông nào không lạnh
Đường tình nào mãi xanh
Đời chẳng hồng muôn thưở
Như tình em với anh.
NMT 12/01/2016