/
.
Xanh Pêtécbua, Xanh Pêtécbua
Có hẹn nhau đâu, mà cứ đợi cứ chờ
Lòng cứ toả hoài theo sóng biếc
Nỗi thu vàng lồng lộng bến mong xưa
 
Cung điện mùa đông, Cung điện Mùa đông
Một mình lặng soi dòng sông trong
Một phím sóng ngời rung nhè nhẹ
Nghiêng cả chiều thu, nghiêng mênh mông
 
Một dòng Nhêva, hai dòng Nhêva
Vẫn chỉ là em đấy thôi mà
Một đêm trắng ảo huyền nào vời vợi
Mái tóc vàng nồng hơi thở vai ta
 
Một ga Metro, hai ga Metro
Lòng cứ đi vô bến vô bờ
Như ánh vàng thu giăng từ buổi ấy
Đầy nẻo đường riêng, đầy mọi bến mùa…
 
Một vua cưỡi ngựa trời, hai vua cưỡi ngựa trời
Tượng trên bờ soi bóng nước thành đôi
Như ta với nàng ảo huyền đêm trắng ấy
Ngỡ xanh hoài… mà lá cứ vàng rơi…
 
Mùa thu xưa qua rồi, chiều thu nay cũng sắp qua rồi
Mà sao còn mãi ánh chơi vơi
Một phím sóng loáng ngời rung ánh bạc
Một chiếc lá vàng khẽ đậu sáng trên vai…
.