Nửa đêm rơi tiếng chuông chùa
giật mình đánh vỡ giấc mơ vô đề
làn trăng khuyết ấm môi thề
hôn màn đêm mỏng đê mê cuối trời
hương quỳnh tan loãng chơi vơi
vắt qua ô cửa nửa vời lẳng lơ
soi mình vào mảnh đêm mờ
vẳng nghe
khúc niệm nam mô
xa… 
gần
(Phan Đức Lộc)
.
/
.