( Tặng Nhượng , Liên và các em gái ngày nào trong thơ )
Những con đường ngày xưa anh đã đi qua
Chỉ còn là dấu tích
Thành phố lớn lên tưởng chừng như lạ lẫm
Những thân quen ngày cũ bỗng chia lìa
Anh vẫy tay chào kỷ niệm bay xa
Nuối tiếc một thời trai trẻ
Hởi Phụng hởi Loan hởi Tâm hởi Hiền hởi Oanh hởi Yến
Những thiếu nữ Quy Nhơn của một thời xuân sắc
Các em bây giờ đang ở đâu
Có thấy anh đứng ở công viên Quang Trung ngắm nhìn tượng Nguyễn Huệ vung gươm
Có thấy anh đứng ở cảng chờ những con tàu cập bến hụ còi ồn ã
Có thấy anh nằm trên biển đêm nghe sóng vỗ thì thầm
Thành phố của ký ức ngày nào
Chợt cựa mình thức giấc
Nhớ tiếng hát trầm buồn của Phụng khi hát Bao Giờ Biết Tương Tư
Nhớ tiếng hát cao vút của Tâm với Buồn Tàn Thu khi họp mặt nhóm văn nghệ Thắp Đường
Tất cả chỉ còn là nỗi nhớ ngọt ngào
Của một thời xa ngái
Đêm nay
Quy Nhơn như một cô gái nhu mì xinh đẹp
Gọi tôi về nâng cốc chúc mừng nhan sắc tuổi thanh xuân
Thành phố với những quần áo mới trẻ trung
Những trụ đèn vươn cao đủ màu rực sáng
Những khách sạn nhà hàng karoke sang trọng
Đang đón khách đông vui
Ở một góc xa
Ghềnh Ráng vẫn còn sáng đèn
Chắc gia đình Hàn Mạc Tử đang quay quần bên truyền hình cáp
Thưởng thức những chương trình hay
Quên đi di chứng bệnh tật bằng tiếng cười sảng khoái
Xin cảm ơn những gì thành phố đã mang đến cho tôi ngày trở lại
Một Quy Nhơn xinh đẹp và mến khách
Có tôi đang rong chơi trên thành phố biển bình yên
Thành phố trong ký ức tuổi thơ đang lớn dậy từng ngày.
( Trích đăng TCVN Bình Định số tháng 6.2014)
HUỲNH DUY HIẾU