/
Phố hút dài mơn man chiều muộn
Hàng me già treo nhánh sầu hoang
Ta về lại lối xưa mộng tưởng
Sài Gòn em – mùa Đông nồng nàn.
 
                                    Phả niềm mơ thơm mềm hương tóc
                                    Ta hai mươi em chớm hai mươi
                                    Đời giấu mặt sau màu tuổi ngọc
                                    Trang thơ đầu thắp nắng xanh tươi!
 
                                    Đường tình nào cũng về La Mã?
                                    Tim ngu ngơ đập nhịp vô thường                                 
                                    Chút dư niệm bày lên rộn rã
                                    Dẫu tình hoài xa lắc một phương…
 
                                    Đâu cơn mộng choàng ta mê đắm
                                    Chân trời lấp loáng những triều sông
                                    Những bông li thả rưng lời biệt
                                    Sài Gòn Em, hiện hữu mùa Đông.
 
                                                                   Đông 2014
                                                      NGUYỄN NGUYÊN PHƯỢNG
       /