Những cánh phượng cuối cùng đã rụng ngày hôm qua. Gió giao mùa se se. Bản tình ca mùa thu vẫy gọi. Ánh nắng mơ màng làm con bướm vàng ngơ ngác. Bầu trời thu nhẹ gió dịu êm chở áng mây chiều lơ lững như muốn ngừng trôi. Giọt sương thu trong veo đậu mềm trên nhánh cỏ, như ánh mắt ai muốn nói một điều gì. Thu về rót xuống hồn thi sĩ những vần thơ…

          Tôi yêu mùa thu, yêu những tia nắng hanh vàng nghiêng nghiêng vương trên bờ tóc buông dài. Và cả những cơn gió nhè nhẹ du dương vừa đủ tạo nên cung bậc cho một bản tình ca. Vừa đủ để ta thả hồn mình theo những câu thơ:

          “Thu đã về từ cơn gió heo may

            Trời tháng tám biếc xanh như màu mực

            Ánh trăng kia phải chăng còn thao thức

            Chú dế buồn đã lặng lẽ ngủ yên”…

          Mùa thu luôn mang đến cho ta một không gian trầm lắng và êm đềm, bình yên đến suy tư… Khúc nhạc mùa thu bao giờ cũng là những bản tình ca thật nhẹ nhàng và êm ái, dễ ru ta vào miền du lãng mộng mơ:

          “Thu sang trong nắng hanh vàng

            Gió lay mơn trớn nhẹ nhàng lá rơi

            Mây thu ửng sắc lưng trời

            Hồ thu soi nắng sáng ngời thủy tinh”…

          Mùa thu- mùa của lá vàng bay. Mây chiều mắc võng phía lưng trời.        Đôi bướm chập chờn bên vòm lá. Những cành hoa cúc nở trước hiên nhà.

     Anh viết tặng tôi bài thơ tình mùa thu. Bỗng nghe con sóng nhỏ lăn tăn vỗ phía bờ quê. Nhánh sông kỉ niệm, con đò chiều, nhịp chèo khua nước lao xao. Bờ lá rì rào trải tít tắp triền sông. Gió chiều thu thổi về man mác. Mặt nước đông đầy như chở cả lời thương…

          Thời gian cứ mãi trôi. Mùa thu về vẫn mơ màng nhẹ gió, vẫn êm đềm trầm lắng. Người họa sĩ đa tình ngồi vẽ bức tranh thu đẹp đến lạ thường. Người thiếu nữ với ánh mắt to tròn, mái tóc dài buông xõa cho gió chiều thoảng đưa. Và giọt nắng vàng nghiêng hôn lên làn tóc mịn. Kia là người thiếu nữ đẹp hay nàng thu trong tranh như tơ liễu mơ màng…

          Tôi gặp lại mùa thu hay đã gặp nàng thu mà bốn bề không gian cũng đáng yêu đến thế! Cảm ơn cơn gió giao mùa cho thu lại đến. Cho bản tình ca êm đềm ru nhẹ những vần thơ…

                                                          Trần Thị Thùy Linh 

         Cù Lao Dung, 

Sóc Trăng