.
Em bắt anh ở lại với Miền Tây
 
Em bắt anh ở lại với Miền Tây
Hổng cho về Miền Trung đâu nhé
Ánh mắt em sao mà tinh nghịch thế
Một nụ cười ranh mãnh trên môi
 
Hình như phải lòng nhau thật rồi
Giọng nhỏ nhẹ mà nghe bốc lửa
Cửu Long Giang vút lên lên trời rạng rỡ
Áng tóc mây đắm đuối trên vai
 
Em là nữ hoàng của lòng ai
Mà hiện giữa Miền Tây thuần khiết thế
Nửa háo hức, nửa tròn e lệ
Nửa bơi thuyền, nửa bay cánh chim xa…
 
Lòng nhủ lòng: Chả nhẽ lại chối từ!
Mà sao cứ ngỡ ngàng: Đâu phải vậy?
Nhưng chiếc cầu tre vắt ngang dòng kênh ấy
Có nhạt nhoà lẻ bóng ai đâu?
 
Chút nắng vàng ngoài nớ dãi dầu
Khẽ đậu xuống làn môi thắm thiết
Chất mặn ấy lắng sâu không kể xiết
Ta sẽ về… Em có chịu anh không?
 
                                                      Miền Tây Nam Bộ 11/1999
  
     Ánh mắt Miền Tây
 
Ánh mắt ai lai láng sắc trời trong
Bao con nước lớn ròng chiều nắng muộn
Bao con thuyền chở hàng về đậu bến
Bao câu hò lấp loáng chợ trên sông
 
Hồn ta đậu vào áng lục bình
Trôi khắp nẻo cù lao, dập dềnh sóng nước
Ai về đông, ai xuôi, ai ngược
Một Miền Tây thầm lặng đợi mình về
 
Tia mắt trong như ánh dịu sau mưa
Câu hò ấy đậu vào môi chốc lát
Mà sao thấy rộng xa bát ngát
Nghe bạt ngàn trái chín lượn quanh ta
 
Dẫu mai kia sẽ đến mùa khô
Bến nước chẳng hề vơi ngấn sóng
Vầng thơm chẳng hề thôi lồng lộng
Ánh mắt thầm thăm thẳm gọi trong cây…
 
                                                                     Nam Bộ 1/8/1999
 
 
 width=377
 
  
Em là bông lục bình trên sông
 
Em là bông lục bình trên sông
Khe khẽ tím, dập dềnh nước nổi
Gió từ phía hạ lưu thoảng tới
Hay gió hồn ai lay cánh sáng lung linh?
 
Ôi nụ xinh, rất đỗi thần tình
Như chứa cả nửa trời Nam Bộ
Mà lặng lẽ dịu mềm như cỏ
Như ánh nguồn xa lưu trên lá mong manh
 
Anh cứ xuôi theo dòng Hậu Giang
Đâu cũng đượm một giọng hò ngọt lự
Em ơi em, em đi về phía bể
Có hồn anh giăng nơi ấy xa xăm…
 
Ai đã cho em nụ cười xinh
Cho ánh mắt nụ lòng hồn hậu
Để những áng mây cuối trời yêu dấu
Cũng về đây tụ vào cánh lục bình
 
Cứ hát lên theo lời gió mông mênh
Đời là em, cánh lục bình nhỏ xíu
Đời là anh, vầng sóng mơ rong ruổi
Đời là ta, trái ngọt Cửu Long Giang…
 
                                                               Hậu Giang 13/11/1999
 
 
 Cắn một miếng thơm trên bến Hậu Giang
 
Cắn một miếng thơm trên bến Hậu Giang
Như bập vào ngay vị ngọt ngào Nam Bộ
Nghe luồng điện râm ran toàn cơ thể
Như câu hò lan toả sóng trên sông
 
Ánh chiều trong hay ánh mắt em trong
Nắng lụa trải về xa tít tắp
Bỗng nhiên nghe hồn anh như vớt được
Áng lục bình xanh một sắc mơ em
 
Vị thơm ngây một nụ cười hiền
Sóng phả gió lên thuyền hứng lấy
Ai ngăn nổi một câu hò vụt dậy
Từ dáng bay áng tóc mượt hồn buồm
 
Ôi miếng thơm dâng từ nét tay thon
Như đượm mãi điều chi bí ẩn
Như chiều nay sóng lừng cuồn cuộn
Như làn mơ sâu lắng ánh môi ai…
 
                                                                 Hậu Giang  29/10/1999
 
  
 src=http://images04.jaovat.com/ui/8/43/13/1279942247_106404013_1-Hinh-anh-ca--Du-lich-mien-tay-kham-pha-8-tnh-D9BSCL-gia-khuyen-mai-khoi-hanh-thu-7-hang-tuan-1279942247.jpg
 
  
Lý ngựa ô địa chất
 
Khớp con ngựa, ngựa ô
Anh lại hát bài ca xưa cũ
Để đón em, cô nàng bé nhỏ
Em kiêu kỳ, em có chịu anh không?
 
Đến đón em, anh không có kiệu vàng
Không có con ngựa ô như trong câu hát
Chỉ có tình yêu em dào dạt
Ơi cô nàng, em có chịu anh không?
 
Bao tháng năm thăm thẳm điệp trùng
Giữa rừng núi lộ trình tìm quặng mỏ
Có đêm ngắm trăng ngàn lấp ló
Bỗng nghe rền tiếng hý ngựa ô vang
 
Hẳn là em ở phía đồng bằng
Đăm đắm dõi sao rừng xa lắc
Mà gió núi cứ rung lên mỗi đợt
Phía thượng nguồn thao thức đêm sâu
 
Ơi cô nàng, anh hổng dám sai lời đâu
Đường tìm mỏ, anh đã đi đến đích
Nay anh đến đón em lên làng địa chất
Khớp con ngựa, ngựa ô
 
Chúng ta đều là con của mẹ Âu Cơ…
 
                                                   Miền Tây Nam bộ 13/11/1999
.