/

ngày xưa
cây ngọc lan trong sân trường đại học
lặng lẽ hoa
như em trong lặng lẽ của anh
giảng đường thơm vòm trời ngát xanh
đôi tim non hò hẹn

xưa anh đưa em chưa khi nào đi hết một con đường
tại những mưa chiều bất chợt
mình mắc giữa Sài Gòn đèn vàng khói sương

ngày xưa ơi những đêm ngày xưa ngập gió
một phương em và anh một phương

đêm thành phố mênh mông có bốn con mắt nhớ
trong giấc mơ anh
gió và áo em hương.

      QUỐC SINH

     ( Khánh Hòa )