Chầm chậm chứ, thời gian vô tâm quá !
Để tóc cha thêm bạc trắng nữa rồi.
Mỗi nếp nhăn là mỗi chặn đường đời,
Cha lam lũ để con đỡ khổ.
* *
*
Nỗi nhớ cồn cào, muôn ngàn nỗi nhớ,
Nỗi nhớ trong tim con nhớ về cha:
Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa
Cha cõng con, sợ con đi chân mỏi.
* *
*
Cứ như thế dòng thời gian trội vội.
Giờ chân con cứng cáp bước đường đời,
Chỉ lo cha giờ chân yếu tay run
Lại phải chống, phải chèo vì cuộc sống.
* *
*
Sáu năm ngày mưa, ba trăm ngày nắng
Cha chỉ quen với cái quốc con trâu,
Chiếc áo xanh dãi nắng trở thành nâu
Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vả.
* *
*
Cha hi sinh cả tuổi trẻ của mình
Để con được hướng tới chốn bình minh
Nuốt nước mắt vào trái tim yêu dấu
Gạn nụ cười- tỏa sáng ước mơ con !

Dương Thị Mai – Học sinh Lớp 9
trường TH & THCS Dân Chủ
Huyện Hoành Bồ – Quảng Ninh.