Cháy trong tôi vần thơ lay động nỗi nhớ em
Câu thơ bay lên tầng cao tháp Nhạn
Bay về em cuối nẽo xa xăm
Thủy chung thơm thảo
Nguyên tiêu cứ đi và đến
Cứ mãi lỗi hẹn mà chưa bao giờ gặp lại
Mùa xuân đến độ quay về
Ta nâng bầu rượu rót thơ vào ký ức
Chạnh nhớ người tím cả giấc mơ
Chuyện tình chúng ta bỗng hóa dại khờ
Bến cũ yêu thương sao ngu ngơ vẫn đợi
Hãy níu câu thơ bám víu về xứ nẫu
Cho ngọt nào với núi Nhạn nguyên tiêu
Cầu Đà Rằng soi bóng nước liêu xiêu
Thành phố bên sông trăng nghiêng lộng gió
Ánh trăng giêng rằm trãi vàng khắp ngõ
Mừng đón xuân về năm mới nhớ người xa .
TRẦN HÀ TRỌNG LÃNG