Và rồi giấc mơ màu cỏ úa cũng bế mạc bởi một tiếng mèo hoang
Gọi tên bình yên bằng cái gối đầu lên bàn tay lặng lẽ
Đêm thả trôi hương quỳnh qua ô cửa
Trước hiên nhà viền trăng mỏng du êm
Thêm một nỗi buồn chưa kịp đặt tên
Khi âu lo vừa ken dày ý nghĩ
Ký ức ngược dòng cũ kỹ
Nhẩm thầm tình khúc ngày xa
Thẳm lòng đêm chìm một nụ sao sa
Sót đếm nhớ nhung hoen gỉ
Giọt nước mắt khuyết chưa ướt miền ủy mị
Đứt từng nấc thở sụt sùi
Cửa phòng vẫn hờ khép hằng đêm
Vắng mùi tóc nhung hơi ấm đành bỏ ngỏ
Ru nỗi lòng qua chập chờn chuông gió
Điệp giấc mơ buồn trong nhói lạnh cô đơn…

Phan Đức Lộc

/

.