Xuân về, không đơn thuần là thời khắc chuyển giao của mùa, mà là chuỗi ngày tinh khôi và thánh thiện nhất của năm. Những cơn mưa muộn bắt đầu lắng đi, từng giọt nắng vàng ươm sẽ lảnh lót trên mái ngói úa nâu và ủ dột bởi đã đi qua những ngày đông. Đất sẽ sực lên mùi của tháng Giêng – thứ mùi nồng mặn nhưng biết vực lên bao sức sống và sự sinh sôi. Lũ côn trùng cũng sẽ vùng dậy thay kén, bắt đầu một cuộc đời mới… Cứ thế, thể như xuân đến lột xác bao nhiêu sự cũ mòn.

   Xuân về má vẫn không đổi thói quen gói bánh, dầm hủ dưa chua ngọt.  Đêm hai chín tháng Chạp, má dậy thật sớm lau từng tàu lá chuối, nhóm bếp lửa mùa xuân nấu từng đòn bánh tét, bánh chưng. Dẫu loay hoay nhiều việc má vẫn nở nụ cười, có lẽ xuân về trỗi dậy trong con người ta bao khát vọng vô hình. Má sẽ thức trọn đêm giao thừa để đặt lên bàn thờ mâm hoa quả, rồi ngồi nhắc đi nhắc lại những điều kiêng cữ đầu năm với các con bằng giọng quê chân chất.

   Xuân về, ba sẽ quét những lá bồ đề rơi trước sân với nỗi nhớ con da diết đứa con gái đã bước vào con đường của những người “chân tu”. Từng chiếc lá bồ đề chôn mình vào đất để những lộc non ra đời. Ba sẽ cười, bởi ba biết những nụ cười mang niềm an lạc như mùa xuân. Ba vun cây bồ đề để biết xuân về đánh thức trong ba bao sự kiện. Ba sẽ lặng lẽ thắp nén hương, mùi hương trầm ấm cúng ngày tết đặc trưng đến độ chẳng thể lẫn vào đâu được. Ba chăm cho từng líp cải xanh non, dẫu biết rằng tháng Giêng hoa cải sẽ về trời, chỉ còn ba ở lại, nhưng trong ba vẫn có niềm tin kiên cố ở mùa xuân và quy luật đất trời.

src=/ql/site/images/fck/image/422126_348519018505571_100000424265048_1297095_1708492122_n.jpg

   Xuân về, đêm giao thừa sẽ sưởi ấm bao phận đời trôi nổi như đã từng sưởi ấm góc tâm hồn bé nhỏ của cô bé bán diêm. Bao con người sẽ thôi toan tính, bươn chải nuôi no cuộc đời. Nắng xuân, gió xuân ta chẳng thể chạm được, nhưng chúng có thể chạm vào cảm giác của ta, làm trỗi dậy bao khát khao tháo gỡ  sự gò bó để thoát bay. Vạt nắng mùa xuân trên vai sẽ “Xóa dấu phong sương trên cuộc đời lênh đênh/ Xóa vết tảo tần trên vóc người lận đận”. Rồi ai cũng có một mái ấm để về – những mái ấm mang mùi của tết.

   Xuân về, những bé con sẽ tíu tít với áo xanh áo đỏ. Vui vì được thêm một tuổi, vì được thưởng thức que kẹo ngon, vì được theo ba mẹ đi chúc tết. Những niềm vui tưởng chừng đơn giản nhưng trong veo và mơn mởn như mùa xuân. Những bé con khơi gợi  cho ta kí ức về tuổi thơ, thuở còn thèm que kẹo, mê bao lì xì. Xuân về, các bé sẽ trưởng thành hơn.

   Còn ta, xuân về sẽ ngồi quây quần bên gia đình, cùng với tình yêu của ta xúng xính qua những con phố, trao nhau những môi hôn, những ánh nhìn tràn đầy tuổi thanh xuân. Ta sẽ ngồi sau xe tình yêu của ta, đèo nhau đi trong sự nồng nàn của mùa xuân, bỏ lại những chuỗi ngày u ám.

   Mùa xuân có sức mạnh của trời đất và sức mạnh của tâm hồn. Rồi mỗi chúng ta trên vai sẽ vương vương từng giọt nắng xuân. Nắng sẽ xóa hết bao nhọc nhằn, gian truân trên vai ta, bởi ý niệm lạc quan sẽ mang đến cho chúng ta mùa xuân nhiệm mầu. Xuân về, ta tin nắng sẽ sưởi ấm từng bờ vai.

LƯU THỊ CẨM HUYÊN