XUÂN CỐ HƯƠNG
Đông tàn chưa sao mưa hoài ray rức
Nàng xuân còn ẩn khuất nơi đâu
Ngắm cao xanh xám xịt rơi sầu
Trông đất rộng một màu rét buốt
Cố hương ơi xuân này dừng bước
Hồn tái tê say khướt buổi tàn Đông
Nghe cõi lòng sắp nổi cơn giông
Cơn giông cũ cuồng ngông vô vị
Đời còn chăng những gì tri kỉ
Lệ Bá Nha còn khóc Tử Kì
Bùi thi nhân hẳn còn hoan hỉ
Mặc Công Sơn mượn con mắt Bùi thi
Xuân nàng ơi mau khoát xiêm y
Cho ta thấy tình Xuân nghĩa lí
Cho bình yên cơn bão giông vô vị
Cho đời còn nở rộ đoá từ bi
Tuý Vân
Xuân 2012